Pages

Thứ Bảy, 15 tháng 6, 2013

Cuộc chiến mùa hạ (Tập 2)


MegaFun) - Mẹ vừa nhào bột, vừa nhìn sang phía tôi: - Dạo này con làm sao thế hả Nguyên? Con có làm sao đâu ạ. Bỗng nhiên con mua một đống chậu hoa về giăng khắp phòng, đùng đùng đòi học làm bánh rồi gần đây nghe nhạc ầm ĩ mà còn bảo là không làm sao nữa à?
Tôi dừng tay đánh trứng, chống chế:
- Con đọc một nghiên cứu khoa học nói là âm nhạc, đặc biệt là nhạc Rock rất tốt cho sự phát triển của cây cối.
- Con có chắc không? Mẹ lại nghĩ nếu con cứ tiếp tục bật nhạc kiểu đấy thì mấy cây hoa sẽ lăn đùng ra chết hết ấy chứ.
Tác giả: Phương Nguyên – MC: Hoài Như  – Kĩ thuật: Tiểu Học  – Biên tập: Thủy Tiên
Mẹ dừng lại một chút:
- Nói thật cho mẹ biết đi, tất cả những chuyện này có liên quan gì đến Linh không?
Tôi nhăn mặt:

- Dù đó là chuyện gì, con và Linh cũng nên giảng hòa đi. Hồi hai đứa còn chơi thân, khu này vốn đã ầm ĩ lắm rồi. Hàng xóm họ bắt đầu phàn nàn rồi đấy.- Sao mẹ lại hỏi kỳ quặc vậy, Linh chẳng có liên quan gì ở đây cả.


- Ừ thì không, nhưng nó có liên quan đến bạn gái của Linh chứ gì?

Tôi há hốc miệng, cứng đơ hết cả người. Làm cách nào mẹ biết được?

Mẹ nhún vai, cười cười:

Tôi ương ngạnh:
- Con giận Linh bởi bây giờ vốn là thời điểm quan trọng, đúng ra Linh phải tập trung vào học hành, không nên yêu đương sớm như thế.
Mẹ nheo nheo mắt:
- Thế ư?
Không chịu nổi nụ cười tủm tỉm của mẹ, tôi bỏ lên nhà trên. Mẹ gọi với theo sau:
- Con đi đâu đấy? Không học làm bánh nữa à?

Ôi, những bà mẹ. Tôi nghĩ thầm. Ta cứ tưởng họ không nói ra là họ không biết gì... Hóa ra ta là đứa biết ít nhất.
Tôi tích vào tờ lịch tháng 6 một cái dấu đỏ - Ngày hội đua diều. Những năm trước, tôi vẫn cùng đi với Linh, xem mọi người thẳ diều ở trước cửa sân vận động Mỹ Đình. Ngay gần đó có một ngọn đồi nhỏ và một đài phun nước bé xinh, chúng tôi thường tới sớm, chọn một chỗ tốt dưới chân ngọn đồi gần đài phun nước, nằm lăn trên bãi cỏ ngắm những con diều đủ màu sắc chao liệng trên không. Đó là một trong những hoạt động chào hè thú vị nhất của thành phố.
Năm nay, không có Linh, tôi đi một mình. Dựng chiếc xe đạp cạnh đài phun nước, tôi ngồi xuống bãi cỏ đợi cuộc thi bắt đầu. Trời nhiều gió nhưng không khí khô rát. Tôi nhớ gần cả mười ngày nay mà không có cơn mưa nào. Tiếng còi cất lên, những người tham gia đua diều bắt đầu chạy đà rồi điều chỉnh, thả dây con diều của mình theo hướng gió thổi. 1, 2,3... từng con diều đủ màu sắc, kích cỡ từ từ bốc mình lên khỏi mặt đất và nhanh chóng bay vút lên cao. Sau không khí ồn ào, náo nhiệt ban đầu bởi từng tràng hò reo cổ vũ, mọi người lắng xuống, nằm trên những bãi cỏ vừa ngắm nhìn những con diều, vừa trò chuyện, dự đoán xem con diều nào trụ được trên bầu trời lâu nhất.
Tôi và Linh cũng hay chơi trò này. Tôi luôn chọn và đặt cược vào những con diều đỏ, cậu ấy thích những con diều xanh. Thế nhưng cả hai đều không ai đợi được đến lúc những con diều phân thắng bại và chỉ còn một con diều cuối cùng trên bầu trời. Tôi nằm trên bãi cỏ, cái nóng hầm hập bao vây. Khát khô cổ, nhưng tôi nhất quyết không đi mua nước uống, thôi thì coi như rèn luyện tính chịu đựng. Linh luôn luôn chịu trách nhiệm mang nước cho cả hai. Tôi thở dài, đã cố không nghĩ nữa mà cứ Linh, Linh hoài. Một bóng người đổ trên khuôn mặt tôi, tôi nhỏm dậy, là Linh.
- Cậu làm gì ở đây vậy?
Linh ngồi xuống cạnh tôi, thản nhiên:
- Đến xem đua diều chứ làm gì nữa.
- Tưởng cậu bận, tớ qua nhà cậu thì mẹ cậu bảo đi chơi với Hương rồi.

Linh lấy lon nước trái cây ướp lạnh, đưa cho tôi:

- Thì đúng là thế, tớ quên bẵng mất hôm nay là ngày hội đua diều, đang đi nửa chừng mới sực nhớ ra nên vội vàng phóng xe đến đây.
Tôi ngơ ngác:
- Vậy là cậu bỏ dở cuộc hẹn với Hương à, không sợ người ta giận hay sao?
Linh thở dài:

- Không phải là bỏ dở, Hương đang đợi ở một nhà sách gần đây. Tớ đã giải thích lý do rồi, cậu ấy mà giận thì đành chịu thôi.
- Èo, cái tội bỏ rơi bạn gái nửa chừng rồi bắt đợi như thế còn nặng hơn cái tội bỏ dở cuộc hẹn nhiều.
Linh mỉm cười:
- Biết làm thế nào được, đây cũng là một cuộc hẹn với người bạn thân nhất của tớ.
Tôi im lặng, sống mũi cay xè. Linh nhìn thẳng về phía trước nói:
- Nguyên này, mọi chuyện chẳng dễ dàng gì. Tớ và Hương cũng có cãi vã, giận dỗi lẫn nhau. Đa phần là bất đồng quan điểm. Cậu biết đấy. Những khi tớ và Hưong không nhìn mặt nhau đến cả tuần lễ, tớ lại nghĩ nếu đó là cậu thì đã chẳng phức tạp đến thế. Tớ hiểu cậu, cậu hiểu tớ. Bọn mình chơi với nhau từ lúc bé tí. Hai nhà sát cạnh nhau. Nếu mọi chuyện xảy ra như nó phải xảy ra thì tớ và cậu đã là một cặp hoàn hảo, đúng không? Nhưng... nhưng tớ thích Hương. Cậu ủng hộ điều đó chứ?
Tôi gật đầu, còn biết nói gì nữa đây. Linh nói đúng, nếu đó là tôi và cậu ấy thì mọi chuyện sẽ trở nên rất đơn giản. Mọi thứ được xếp đặt một cách hoàn hảo để tôi và Linh phải là một cặp khi lớn lên nhưng điều đó chẳng có nghĩa là nó sẽ phải là như thế. Tôi và Linh vẫn là một cặp hoàn hảo, chỉ không như mối quan hệ tôi tưởng tượng thôi.
Tôi thì thầm:
- Thôi, cậu đi đi. Thế là được rồi.
Linh nhìn sâu vào đôi mắt tôi rồi đứng dậy, tần ngần một lát rồi quay bước.
Tôi chắp tay làm loa, hét theo:
- Năm nay nhất định con diều màu đỏ của tớ sẽ thắng. Cá cược như năm ngoài nhé!
Share this post
  • Share to Facebook
  • Share to Twitter
  • Share to Google+
  • Share to Stumble Upon
  • Share to Evernote
  • Share to Blogger
  • Share to Email
  • Share to Yahoo Messenger
  • More...

Nhận Tin Qua Email

Cùng tham gia với hơn 1500 người đã đăng ký nhận tin qua Email với các Tin mới nhất,Nóng nhất trong ngày cập nhật liên tục 24h trên http://designtintuc.blogspot.com/ từ các Báo Mạng uy tín của Việt Nam!

Khi đăng ký nhận tin,Bạn sẽ nhận được Email từ chúng tôi.Đăng nhập email để hoàn tất quá trình đăng ký.

0 nhận xét

:) :-) :)) =)) :( :-( :(( :d :-d @-) :p :o :>) (o) [-( :-? (p) :-s (m) 8-) :-t :-b b-( :-# =p~ :-$ (b) (f) x-) (k) (h) (c) cheer

 
Posts RSSComments RSSBack to top
Copyright © 2013 by Desigtintuc ∙ Templated by DESIGNERTINTUC.
Tin tức thời sự cập nhật liên tục 24h từ các báo mạng uy tín Việt Nam.
-------------------------------------- Share template blogspot, share code